Sau ánh hào quang là gì? – Cuộc đời môi giới bất động sản
Người ta thường nghĩ nhân viên môi giới bất động sản lúc nào cũng bóng bẩy: vest lịch lãm, nước hoa thơm phức, tay cầm điện thoại xịn, cổ đeo đồng hồ hàng hiệu, mỗi tháng thu nhập hàng trăm triệu. Hình ảnh đó không sai, nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu, không phải ai cũng có được sự hào nhoáng ấy. Và tôi – một người từng lăn lộn trong nghề – hiểu rõ hơn ai hết.
Tôi bước chân vào nghề môi giới BĐS với đầy hoài bão. Nhìn những đàn anh đi trước lái xe sang, mua nhà lầu, tôi cũng mơ về một tương lai rực rỡ. Nhưng đời không như là mơ. Ngày đầu tiên đi làm, tôi nhận ra rằng nghề này không chỉ có "chỉ tay là kiếm tiền", mà là chuỗi ngày rong ruổi nắng mưa, gõ cửa từng nhà, cầm tờ rơi đi phát từng con phố. Những cú điện thoại chào hàng liên tục bị từ chối, những lời hứa hẹn gặp khách rồi "bặt vô âm tín", những lần chạy xe hàng chục cây số chỉ để nghe một câu: "Anh chị chỉ xem cho biết thôi, chưa mua đâu."
Có những ngày, tôi ra đường từ sáng sớm, bụng rỗng, chỉ mong chốt được một khách. Đến tối mịt về phòng trọ, nhìn mâm cơm nguội ngắt, tôi tự hỏi: "Mình có đang đi đúng đường không?" Nhưng rồi sáng hôm sau, tôi lại xốc lại tinh thần, lại lên đồ thật chỉn chu, lại tiếp tục cười tươi với khách hàng. Bởi vì, trong nghề này, kiên trì mới là chìa khóa.
Rồi may mắn cũng mỉm cười. Sau bao lần thất bại, tôi chốt được giao dịch đầu tiên. Cầm hoa hồng trên tay, tôi thấy mọi nỗ lực của mình được đền đáp. Nhưng chỉ người trong nghề mới hiểu, không phải lúc nào cũng may mắn. Có tháng thu nhập cao ngất, nhưng cũng có khi cả tháng trời không chốt được căn nào, tiền ăn còn phải vay mượn. Đó là thực tế mà ít ai nhắc đến.
Bất động sản là một cuộc chơi khắc nghiệt. Áp lực từ doanh số, từ sự cạnh tranh khốc liệt, từ những lần khách hàng đổi ý phút chót, tất cả đều có thể khiến một môi giới non trẻ gục ngã. Nhưng nếu trụ vững, nghề này cũng dạy cho tôi nhiều bài học quý giá: sự kiên trì, cách đối nhân xử thế, và quan trọng nhất là bản lĩnh không bỏ cuộc.
Hôm nay, dù tôi đã rẽ sang một con đường khác, nhưng khi nhìn lại, tôi vẫn trân trọng những ngày tháng làm môi giới. Nó không chỉ là một công việc, mà là một hành trình trưởng thành. Và tôi biết, sau ánh hào quang của nghề môi giới, luôn có những giọt mồ hôi và nước mắt mà chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét